Singapore đã trở thành quốc gia đứng đầu bảng xếp hạng giáo dục toàn cầu theo hệ thống đánh giá PISA của Tổ chức hợp tác và phát triển Kinh tế (OECD).
Theo số liệu của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) về khả năng làm toán cũng như học các môn khoa học khác của những học sinh dưới 15 tuổi tại 76 nền kinh tế, Singapore đứng đầu bảng, tiếp theo đó là Hồng Kông, Hàn Quốc, Nhật Bản và Đài Loan.
Ngày nay, hệ thống giáo dục của Singapore được coi là tốt nhất thế giới. Singapore nằm trong top đầu thế giới theo xếp hạng PISA – chương trình đánh giá học sinh quốc tế do OECD khởi xướng, chú trọng 3 kỹ năng chính là toán học, đọc hiểu và khoa học của học sinh độ tuổi 15. Theo xếp hạng này trình độ toán học của học sinh Singapore vượt trội so với học sinh Mỹ khoảng 3 năm. Học sinh ở lứa tuổi thấp hơn cũng làm rất tốt và có thể tìm thấy học sinh Singapore được chọn vào nhiều trường đại học tốt nhất của thế giới.
Vậy đâu là nguyên nhân khiến nền giáo dục Singapore được coi là tốt nhất Châu Á?
Nguyên nhân là vì Singapore ưa chuộng lối giáo dục truyền thống, trong đó giáo viên là người dẫn dắt lớp học – trái ngược với nhiều mô hình cải cách trong đó giáo viên chỉ là người hướng dẫn và khuyến khích học sinh tự tìm tòi. Mặc dù có nhiều nghiên cứu quốc tế cho thấy hướng dẫn trực tiếp là 1 cách tốt để truyền đạt kiến thức, những người phê phán chỉ trích mô hình của Singapore tạo ra những đứa trẻ kém sáng tạo và chỉ giỏi dập khuôn máy móc.
Dù du học Singapore ở bậc học nào, học sinh sinh viên cũng đều được giảng dạy theo phương pháp khác biệt, chú trọng vào việc rèn luyện nhân cách, tư duy hơn là ép buộc học viên theo một khuôn mẫu nhất định. Ngoài ra, sự thấu hiểu của giáo viên cũng tác động đến tư tưởng của các bậc phụ huynh, giúp giảm áp lực cho học sinh từ bậc tiểu học, tạo điều kiện cho các em được phát triển một cách tự nhiên nhất.
Thứ hai, đó là phương thức tiếp cận đặc biệt của Singapore với giảng dạy, đặc biệt là toán học. Singapore chú trọng chương trình có phạm vi hẹp hơn nhưng sâu hơn, đảm bảo rằng cả lớp sẽ tiến bộ. Những học sinh yếu hơn bắt buộc phải tham gia học thêm để đuổi kịp các bạn. Một nghiên cứu năm 2016 chỉ ra rằng cách tiếp cận của Singapore đem lại kết quả tốt hơn so với các cách tiếp cận khác.
Thứ ba và cũng là quan trọng nhất: tập trung phát triển đội ngũ giáo viên xuất sắc. Ở Singapore, các giáo viên trải qua 100 giờ đào tạo mỗi năm để cập nhật những kiến thức tiên tiến nhất. Singapore chấp nhận lớp học quy mô lớn (trung bình là 36 học sinh 1 lớp, so với con số 24 ở các nước OECD) với quan điểm những lớp học đông một chút nhưng được dạy bởi những giáo viên xuất sắc sẽ tốt hơn là lớp ít học sinh nhưng chất lượng giáo viên bình thường.
Theo GS David Hùng, Phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Giáo dục tại Viện Giáo dục Quốc gia Singapore, giáo viên là “một trong những đòn bẩy tốt nhất của một hệ thống giáo dục tốt”. “Singapore đang hình thành nền văn hóa tôn trọng nghề giáo. Cách đây hai thập kỷ, tình hình không như vậy. Lương và đãi ngộ cho giáo viên rất quan trọng. Chất lượng đội ngũ giáo viên cũng như thái độ xã hội cũng rất quan trọng”, ông nói.
Giáo viên cũng được Chính phủ chi trả mức tiền lương hậu hĩnh. EIU cũng chỉ ra trung bình, giáo viên THCS ở Singapore nhận lương cao thứ 16 thế giới. Mức lương của giáo viên nước này thấp hơn đáng kể so với một số nước châu Á như Nhật Bản (thứ 2), Hàn Quốc (thứ 3).Những giáo viên giỏi nhất sẽ có được các vị trí trong bộ giáo dục với mức thưởng cao, và nhìn chung thì các giáo viên của Singapore được trả mức lương tương tự như các đồng nghiệp có trình độ tương tự làm trong lĩnh vực tư nhân. Và Singapore cũng có khung đánh giá chất lượng giáo viên hàng năm rất chặt chẽ, công bằng.
Trong những tất cả những lý do trên, lý do quan trọng nhất giúp Singapore dù là một quốc gia nhỏ bé về diện tích nhưng cực kỳ giàu mạnh trong các lĩnh vực kinh tế và giáo dục, đó chính là công cuộc cải cách giáo dục của Singapore mà Thủ tướng Lý Quang Diệu đã đề ra, cũng như tầm nhìn của ông về con người: “Chất lượng nguồn nhân lực chính là yếu tố quan trọng quyết định khả năng cạnh tranh của quốc gia. Đó là sự sáng tạo, mô hình kinh tế, kinh doanh, khả năng làm việc nhóm và nguyên tắc làm việc” và sự ý thức tầm quan trọng của kiến thức trong việc chuyển nền kinh tế và bác bỏ sự tách bạch trong việc học thuật và thực tiễn. “Những người có tư duy tốt cần phải đào tạo họ thành những nhà phát minh, nhà sáng chế, nhà đầu tư, và doanh nhân giỏi; họ cần phải sáng tạo ra những sản phẩm và dịch vụ mới cho thị trường và làm đời sống của con người trên thế giới trở nên tốt đẹp hơn”.